Chọn game thì theo tiêu chí Art = Plot > Nhạc + Seiyuu > System
- Art và Plot là song hành với nhau nên chỉ cần 1 trong hai quá lệch pha mình sẽ thấy hơi khó chịu
Art quá xấu thì phải nói là khó có cảm tình mà cố chơi được lâu thậm chí cả khi plot có hay kinh hồn đi nữa bởi cái đập vào mặt mà đã gây chán nản thế rồi thì còn đâu tâm trạng để tìm hiểu cái plot.
- Art đẹp lung linh nhưng nội dung nhảm, sida thì còn không thể chấp nhận được. Mình hay gọi những game này là Chân-Dài-Nhưng-Não-Phẳng. Gặp loại này là vứt luôn, không quan tâm gì nữa bởi chơi mấy game như này nhiều khi cảm thấy mệt, buồn ngủ và phí thời gian. Game hành động or MMORPG thì cốt truyện có dở tí nhưng gameplay hay, đồ họa đk, hệ thống quest, boss thử thách, thú vị thì còn bù được (VD: Mirror's Edge và Mirror's Edge Catalyst: Hai game này thì phải gọi là cực thất bại trong việc khiến người chơi hiểu được cốt truyện, nói thật phần một mình chơi mà thấy cốt truyện của nó nhàm không thể tả, sang phần 2 cũng không khá hơn nhưng được cái là đồ họa đẹp, gameplay thú vị và phần 2 vẫn phát huy được điều này). Chứ VN mà plot dở thì không gì cứu chữa được hết. Nhân vật cũng rất quan trọng, nếu như mình không kiếm được anh zai nào đạt tiêu chuẩn thì dù đạt tất cả yêu cầu trên cũng sẽ bị xếp sau or trì hoãn vô thời hạn.
- Tiếp theo là nhạc nhẽo và chất giọng của Seiyuu. Nhạc mà dở thì sẽ tạo hiệu ứng khá khó chịu cho người chơi. Trước đây mình chơi có chơi qua game Gyakuten Yoshiwara ~Ougiya Hen~, nhạc của nó phải gọi là gây cảm giác rất khó chịu, nhiều khi còn không phù hợp ngữ cảnh game cho lắm lại còn nghe như đấm vào tai khiến mình rất khó chịu thậm chí là có khi mình bỏ headset ra không thèm nghe nữa do game đó cũng không có Seyiuu lồng mà ngồi nghe (không biết có phải do mình khó tính hay không

). Seiyuu thì không đòi hỏi cao lắm, chỉ cần giọng phù hợp với nhân vật mình lồng, nghe hay hay tí và có tí kích thích khi lồng mấy đoạn sexy time

. Chứ nhân vật một đằng, Seiyuu lồng một nẻo thì thôi xong, anh có đẹp trai, bá đạo như nào em cũng xin kiếu
- Cuối cùng là System, mình không quan trọng cái này lắm bởi nếu game đã đạt tất cả các yêu cầu trên thì System dù có hơi sida cũng không làm khó được mình, thậm chí nếu mấy cái mini game hay, chém giết các kiểu, thử thách người chơi một tí, hợp ý là có khi mình mê mini game hơn cái Otome đang chơi kiểu như "lúc đầu chơi mini game vì nó sau đó thành chơi nó vì cái mini game hay". Mình chơi Hana Awase lúc đầu thì mình học hơi bài hoa là vì nó đến khi phát hiện trò bài hoa trong mini game dễ ẹc nên mình cũng có phần thấy thoải mái hơn chút, vì nếu giống bài hoa 100% thì chắc mình tạch vì không thể nào nhớ hết được đống Yaku

. Sau khi chơi một thời gian thì mình phải gọi là nghiện cmnr cái mini game, chơi chỉ mong đến đoạn đập nhau để quẩy cái mini game. Mỗi tội mình thấy các nhân vật trong game khá yếu mà mình vì nghiện nên cày cho cấp nhân vật lên rất trâu thế là kể cả boss cuối Goutou mình chỉ cần koi koi 3 phát trong lần đầu tiên là ổng còn tí máu gần dẹo, damage của ổng thì sida, chém nhiều khi thanh máu của mình còn chẳng thèm hụt đi tí nào, thắng dễ dàng nên thỉng thoảng thấy hơi thất vọng kiểu mình kì vọng ổng mạnh thế rồi mà hóa ra cũng yếu.